Đọc bài viết "Cục nợ mua nhà Sài Gòn 3 tỷ đồng khiến tôi như 'trâu cày'", cùng quan điểm "thà ở trọ còn hơn vay mua nhà rồi còng lưng trả nợ", tôi lại có cái nhìn khác tác giả. Với tôi, phương án mắc nợ mua nhà đất vẫn có những ưu điểm riêng chứ không phải chỉ dẫn con người ta tới vòng xoáy mệt mỏi không lối thoát.
Vợ chồng tôi cũng là một ví dụ điển hình cho thấy sự đúng đắn của quyết định vay mua nhà từ sớm. 30 năm trước, theo trào lưu, tôi và vợ lên Sài Gòn mưu sinh. Nhưng được vài tháng, tôi quyết định không sống tại đây vì đắt đỏ. Thay vào đó, tôi chỉ làm việc ở Sài Gòn, còn hai vợ chồng sẽ dạt về quê ở Bà Rịa - Vũng Tàu, cách TP HCM khoảng hơn 80 km để ổn định cuộc sống.
Năm 1995, từ hai bàn tay trắng, chúng tôi vay mượn thêm của họ hàng, bạn bè và mua được một miếng đất giấy viết tay. Tuy giá trị của mảnh đất đó khá bèo vào thời điểm bấy giờ, nhưng hai vợ chồng tôi cũng phải trả nợ tới hai năm mới hết.
Năm 2003, khi có Luật đất đai mới, chúng tôi làm được sổ đỏ cho mảnh đất của mình. Sau đó, tôi lập tức thế chấp mảnh đất cho ngân hàng để vay được một ít tiền mang đi đầu tư. May mắn, quá trình đầu tư diễn ra thuận lợi, lợi nhuận mà tôi thu được đủ để trả nợ cả gốc lẫn lãi. Sau ba năm, chúng tôi xem như trả hết nợ nần, coi như hoàn vốn mua nhà, còn lại là khoản lời.
Chưa dừng lại, tôi tiếp tục công thức cũ, vay ngân hàng tiếp để xây nhà trên mảnh đất của mình, dự tính thời gian trả dứt nợ sẽ khoảng 5 năm. May mắn đến khi năm 2008, thu nhập từ lương và đầu tư của tôi đều tăng, chỉ có lãi ngân hàng không thay đổi, nên chúng tôi trả được hết nợ sớm trước hạn.
>> Tôi 'bị điên' khi mua nhà Sài Gòn 13 năm trước
Sau đó, tôi vay tiếp để mua thêm một mảnh đất vườn. Cứ vậy, vợ chồng tôi đi làm đều đặn và dành dụm để trả nợ dần. Gần 15 năm trời, chuyện trả nợ trở nên quen thuộc với cả hai, không còn là áp lực gì đó quá lớn nữa.
Suốt ngần ấy năm, cái sổ đỏ đầu tiên của chúng tôi vẫn "thường trú" trong ngân hàng. Bù lại, bây giờ, vợ chồng tôi đã có trong tay một nhà đất ở thành phố Vũng Tàu, một khu nhà vườn 3.000 m2 để nghỉ dưỡng, hai miếng đất vườn có tổng diện tích 8.000 m2. Tôi cũng có xe cộ đầy đủ để đi lại.
So với người ta, có thể tài sản của chúng tôi không là bao, nhưng nghĩ lại, tôi vẫn thấy tự hào, xem như "thắng đời 1-0", vì nếu ngày ấy mình không vay mượn, không chấp nhận trả nợ để có nhà mà chỉ chăm chăm đi làm lĩnh lương rồi tích lũy thì có lẽ đến giờ tiền đó cũng không mua nổi căn nhà đầu tiên.
Nhà cửa của tôi tuy không giá trị bằng chúng bạn ở Sài Gòn, nhưng chắc chắn rộng rãi hơn, thoáng mát hơn, trong lành hơn. Ngày ngày, tôi ngắm gà bay, chó chạy vui hơn ngắm xe cộ chạy ngoài đường. Tôi cũng không dám nhận mình giỏi giang gì hơn người, chỉ là nghe theo lời dạy của ông bà, bố mẹ: "Biết ăn thì no, biết nằm co thì ấm", vậy thôi.
Tôi bị chê cười vì không vay một tỷ mua nhà Sài Gòn Hối hận vì chọn thuê nhà 3,5 triệu một tháng thay vì vay nợ mua nhà Mua 3 nhà Sài Gòn nhờ công thức vay ngân hàng 30% Vợ chồng tôi cho thuê nhà Hà Nội 400 m2 để về tỉnh sống sướng Bi kịch căn nhà dưỡng già đánh đổi cả đời Vay mua nhà trung tâm Sài Gòn vì chán cảnh 'ở Quận 12, đi làm Quận 1' Tôi bị chê cười vì không vay một tỷ mua nhà Sài Gòn Hối hận vì chọn thuê nhà 3,5 triệu một tháng thay vì vay nợ mua nhà Mua 3 nhà Sài Gòn nhờ công thức vay ngân hàng 30% Vợ chồng tôi cho thuê nhà Hà Nội 400 m2 để về tỉnh sống sướng Bi kịch căn nhà dưỡng già đánh đổi cả đời Vay mua nhà trung tâm Sài Gòn vì chán cảnh 'ở Quận 12, đi làm Quận 1'